Kính chào quí vị và các bạn
Chúng ta đang chuẩn bị bước vào năm mới. Vậy mỗi chúng ta đã chuẩn bị cho mình một hành trang như thế nào. Để khi bước vào năm mới, chúng ta sẽ có nhiều niềm tin để gặt hái được nhiều thành quả mới hầu đem đến cho ta nhiều hạnh phúc nhiều thảnh thơi hơn trong năm vừa qua. Theo tục lệ, Ông Bà thường khuyên chúng ta nên đi tắm trước giờ giao thừa càng nhiều lần càng tốt . Tắm bằng nướclá chanh, lá bưởi hay là lá xả rồi xoa lên người nhiều loại nước hoa đặc .để có thể tẩy hết những năng lượng xui xẻo. Có nhiều người kĩ lưỡng hơn , họ không dám đi ra đường, họ có nhiều sự kiêng cử, trong khi hành động họ rất dè dặt rất cẩn trọng. Tại vì họ tin rằng tất cả những cố gắng đó sẽ tạo ra một nguồn năng lượng an lành mang đến thêm sự thuận lợ và may mắn cho năm mới. Có nhiều người sử dụng hình thức trang nghiêm hơn là họ dâng lên tổ tiên hay thần thánh những mâm hoa quả đầy ấp ,thắp những nén hương trầm nghi ngút để bày tỏ những khó khăn những bế tắc và đồng thời gửi gắm những nguyện vọng những ước mơ của mình để cầu xin sự yểm trợ. Tất nhiên là tất cả những hình thức đó nó cũng tạo được chút ít hiệu ứng là làm cho ta thêm nguồn cảm hứng thêm niềm tin và cũng có thể kết nối được với những nguồn năng lượng an lành đang bàn bạc khắp nơi trong vũ trụ chung quanh chúng ta. Nhưng mà dù cho nó kết nối được với những nguồn năng lượng an lành đó, thì nó cũng rất yếu ớt. Tại vì nguồn năng lượng gốc nơi ta phát sinh ra để thiết lập một sợi dây truyền thông đã khôngđủ mạnh không đủ bật được những tín hiệu để các nguồn năng lượng khác có thể tiếp nhận được và đi tới kết nối lại. Cho nên thay vì chúng ta vay mượn trong chờ vào những nguồn năng lượng an lành từ ở bên ngoài thì có nên chăng chúng ta hãy quay trở lại với chính mình để khơi dậy , để phát huy nguồn năng lượng tìm tàng vốn có trong mỗi con người chúng ta. Mà nguồn năng lượng đó đủ làm cho ta một đời sống thảnh thơi hạnh phúc và giúp ta có thể mang tới người thân yêu của chúng ta một đời sống hòa điệu, hạnh phúc .Và khi chúng ta khơi dậy được nguồn năng lượng trong mình rồi, thì sợi dây liên lạc giữa ta với những nguồn năng lượng từ những cá thể khác trong vũ trụ này bỗng dưng trở nên rất thân thương và sự liên lạc sẽ trở nên mạnh mẽ hơn
Năng lượng là một energy được phát sinh ra từ sự phối hợp giữa thể chất và tinh thần, một danh từ khác mà chúng ta thường hay sử dụng đó là từ trường. Ở trong cái di truyền (DNA) mà chúng ta đã tiếp nhận từ tổ tiên mà gần nhất là thế hệ cha mẹ. Nó có chứa sẵn trong đó một nguồn lực thuộc về thể chất và một nguồn lực thuộc về tính thần. Nguồn lực thuộc về thể chất được gọi là sinh lực và nguồn lực thuộc về tinh thần được gọi là tâm lực. Và ở trong nhiễm thể đó, chỉ cần một giọt mà có chứa những tế bào để tạo thành một thân thể lành mạnh tráng kiện hoặc là một giọt mà có chứa những tế bào tạo thành cái thể chất bệnh tật yếu đuối. Thì nếu nhìn cho sâu sắt hơn, bằng con mắt của khoa học, chúng ta còn khám phá ra ở trong cái nhiễm thể đó còn chứa đựng luôn những cái gia tài về tinh thần mà tổ tiên ông bà cha mẹ ta từng tạo ra trong quá khứ như là : thành công, hạnh phúc, tự hào, thủy chung và đồng thời nó cũng chứa luôn những gia tài về sự thất bại, mặc cảm, đau khổ, tuyệt vọng .v.v.v. Vì thế dù muốn dù không chúng ta cũng phải tiếp nhận một cách trọn vẹn những hạt giống thuộc về thể chất và những hạt giống thuộc về tinh thần của thế hệ phía trước.Tức là chúng ta vừa thừa hưởng những hạt giống tốt mà cũng vừa phải gánh chịu những hạt giống xấu. Rồi tùy thuộc vào những điều kiện thuận lợi hay những điều kiện trái nghịch của từng cá thể mà ta còn tiếp nhận thêm sự đóng góp tích cực và mạnh mẻ của những nguồn năng lượng từ bên ngoài như là: bạn bè, học đường, văn hóa xã hội, chính trị tôn giáo v.v.v. của một quốc gia hay của tất cả cộng đồng trên thế giới .Và cũng chính vì cái nguồn năng lượng gốc đó. Gốc là chỉ tạm gọi thôi chứ cũng chưa hẳn là gốc, thì ta thấy nguồn năng lượng gốc ở mỗi cá thể nó đã khác nhau rồi , mà khi nó tiếp nhận thêm từ sự tưới tẩm từ những nguồn năng lượng của môi trường bên ngoài vào nữa. Thì sẽ không có cá thể nào nó hoàn toàn giống với cá thể nào .
Một sự khác biệt lớn lao nữa là khi nhận thức ở trong mỗi cá thể nó đã đủ lớn để định cho mình một hướng đi trong cuộc đời thì cá thể đó nó sẽ tự tìm mọi cách để hướng mình tới môi trường nào mà theo mình là thích nghi nhất để tồn tại . Đó chính là bản năng sinh tồn của con người. Nhưng điều đáng nói nhất ở đây là cái nhận thức của chúng ta nó luôn luôn bị biến đổi . Nếu ta may mắn nắm được nguyên tắc vận hành của một liên hệ giữa cá thể với cá thể hay giữa cá thể với đại thể tức là với vạn sự vật trong vũ trụ này một cách hòa điệu và hạnh phúc thì chúng ta có thể nắm được hạnh phúc trong tầm tay.Còn trường hợp chúng ta kém may mắn cái nhận thức của chúng ta luôn luôn bị sai lầm vướng kẹt vào những điều hưởng thụ ích kỹ của cá nhân thì chắc chắn ta sẽ bị chìm đắm trong vũng lầy khổ đau và ta cứ nghỉ trần gian này là một cõi tạm thôi
Và chính vì cái nhận thức khác nhau giữa những cá thể mà nó quyết định cho cái tính đặc thù về bản năng sinh tồn của mọi cá thể. Như là có nhiều người quan niệm rằng càng có nhiều điều kiện tiện nghi về vật chất như tiền bạc, nhà cửa, xe cộ, y phục, trang sức .v.v.v. hay là những cái tiện nghi về tinh thần như: bằng cấp, địa vị, quyền lực, sự nổi tiếng đều có thể tạo ra nhiều điều kiện hạnh phúc. Trong khi đó một số người khác họ lại quan niệm càng phải bỏ bớt những điều kiện tiện nghi đó và sống một đời sống thật đơn giản để giành nhiều năng lực bồi bổ cho đời sống tâm hồn thì con người mới có thể đạt được giá trị hạnh phúc. Như vậy thì cái nhận thức nào là cái nhận thức đứng đắn ?
Tất nhiên là mỗi con người chúng ta ai cũng cần tới điều kiện tiện nghi về vật chất và điều kiện tiện nghi về tinh thần ở một mức tối thiểu. Nhưng mà vấn đề đặt ra là chúng ta không biết được cái mức của nó là bao nhiêu để giữ được cho chúng ta một cái thế cân bằng và ổn định. Thực tế là chúng ta thường vượt hơn qua cái mức quân bình , nghiêng hẳn về đời sống hưởng thụ và bỏ bê đời sống tinh thần . Tại vì cái bản thân tự nhiên của chúng ta cái hiểu biết chưa thuần phục của một con người, nên nó luôn bị cuốn hút bởi cái hấp dẫn lực của những điều kiện tiện nghi về vật chất và điều kiện tiện nghi về tinh thần còn cái công tác thuần hóa tâm hồn thì nó có vẻ hơi khó khăn khô khan và đôi khi còn phải nhịn nhục nhiều thứ nữa . Mà khi chúng ta càng hưởng thụ thì chúng ta càng phải cố gắng thật nhiều để chế tác ra các điều kiện tiện nghi hầu đáp ứng cho cái nhu yếu của chúng ta. Như vậy chúng ta phải bỏ ra thật nhiều thời gian, bỏ ra thật nhiều năng lượng để tranh đấu quyết liệt cho cuộc mưu sinh này. Vì vậy, ta càng ngày càng trở nên căng thẳng mệt mõi kèm theo nhiêu điều phiền muộn, rồi từ đó cái nguồn sinh lực của chúng ta cũng bị suy giảm dân dần. Tức là trong thể chất của ta đã có nhiều sự bế tắc và xuống dốc. Mà một khi cái nguồn sinh lực này bị suy giảm thì nó sẽ kéo theo sự hao tổn về tâm lực, tại vì thân với tâm là một khối thống nhất trong mối quan hệ hổ tương . Cái gì nó xảy ra cho thân thì nó sẽ xảy ra cho tâm và cái gì nó xảy ra cho tâm thì nó cũng xảy ra cho thân. Thí dụ khi chúng ta bị mất ngủ nhiều quá thì chúng ta sẽ không còn tỉnh táo nữa đôi khi chúng ta dễ dàng cáu gắt bực bội tại vì tinh thần có vẻ như không được ổn định, còn khi chúng ta lo lắng nhiều quá, thì chúng ta rất dễ bị đau bao tử. Mất ngủ thuộc về thân nhưng nó có ảnh hưởng đến tâm. Lo lắng thuộc về tâm nhưng nó lại có ảnh hưởng tới thân
Cách đây 50 năm, nền y khoa thế giới đã phát hiện ra rằng thân với tâm là một, cho nên để tìm ra căn nguyên của bệnh án thì họ đã tìm hiểu đời sống tâm thần của bệnh nhân để tìm cách nâng đỡ và điều trị cả hai cùng một lúc vừa thể chất vừa tinh thần, Và những năm gần đây nền y khoa còn tiến những bước xa hơn nữa là họ đã bắt đầu quan tâm tới cái cộng đồng mà bệnh nhân đó đã từng sinh sống. Tại vì họ thấy được cái tính chất đặc thù của mỗi cộng đồng nó có tác động mãnh liệt đến nhận thức đến lối sống của những cá thể ở trong cộng đồng đó .Nếu cộng đồng đó có quá nhiều sự bạo động thì mhững cá thể sống trong cộng đồng đó sẽ bị kích động .Cho nên họ cũng có những đức tínhnhư là hung hăng nóng giận hay tranh chấp .Còn nếu cộng đồng đó có nhiều đoàn kết có nhiều yêu thương thì chắc chắn những cá thể sống trong cộng đồng đó sẽ được tưới tẩm những năng lượng tốt đó và họ trở nên một con người biết nhường nhịn hy sinh tha thứ .v.v.v.
Thì khi tinh thần của ta bị suy yếu rồi cộngthêm những cái tác động ở môi trường bên ngoài nữa thì những hạt giống xấu vốn có ở trong chiều sâu tâm thức của ta nó sẽ biểu hiện lên trên bề mặt của ý thức để tạo thành một nguồn năng lượng và nguồn năng lượng đó nó sẽ bao phủ toàn bộ con người của chúng ta bao phủ cả thân và bao phủ cả tâm. Mà khi cái cơ chế tâm thức của chúng ta nó bị thao túng nó bị thúc đẩy bởinhững nguồn năng lượng độc hại như : giận tức, nghi ngờ, sợ hải, thèm khát, hận thù .v.v.v. thì nó sẽ tìm mọi cách để thoát ra ngoài bằng hai cái cơ chế là lời nói và hành động như là một loại sinh tồn theo bản năng còn hoang dại của con người . Và khi nguồn năng lượng đó nó lan tỏa ra ngoài và gặp những điều kiện thuận lợi Tức là nó đã kết nối được với những nguồn từ trường độc hại đang cuộn chảy ở trong đối tượng kia hay là ở trong môi trường này thì nó sẽ tạo thành một hiệu ứng bùng nổ để biến thành một sự cố hay một tai nạn cho chính ta. Cái tai nạn này nó sẽ xảy ra cho chính ta trước , thí dụ như trong một nhận thức sai lầm nào đó mà người kia có một hành vi xúc phạm đến ta, thì phản ứng thông thường là ta sẽ nói lại một câu nói nặng nề, một câu nói cay độc hay là tìm cách để hạ gục người kia làm cho người kia phải thật sự đau đớn thật sự khổ sở vì ta nghỉ làm như vậy ta mới bớt khổ sở , đó cũng chính là một bản năng tự vệ rất con người: ăn miếng trả miếng mà ta thường gọi là qui luật sòng phẳng . Nhưng thật ra hành động trả đủa cũng chỉ làm cho ta thỏa mản được cái cơn cảm xúc của sự tự ái sự tổn thươngtrong lòng thôi chứ nó không giải quyết được vấn đề gì cả , thậm chí nó còn làm cho tình trạng càng trở nên tồi tệ hơn nữa . Nếu lúc đó tình trạng tinh thần của chúng ta thoải mái, thí dụ như ta gặp được nhiều may mắn trong công việc hoặc là được người thương yêu chăm sóc tức là thuận lợi trong tình cảm. Nói chung là tinh thần chúng ta được đầy đủ được sung mãn hoặc là chúng ta có một nhận thức chính chắn về cái hành vi xúc phạm của người kia cóthể xuất phát từ cái tâm hồn đau khổ nào đó hay là chúng ta có một bản lĩnh để đón nhận cái hành vi xúc phạm kia một cách đau đớn. Thì phản ứng của ta lúc đó sẽ lkhác đi, sự kiện lúc đó ta có thể bỏ qua một cách không khó kgăn gì . Cho nên khi nguồn năng lượng ở trong ta bị suy sụp thì nguồn năng lượng xấu kia đang lên ngôi và chiếm cứ toàn bộ những tư duy lời nói và hành động của chúng ta . Cho nên nó khiến cho ta có những cách hành xử mà chúng ta không kiểm soát đươc lúc đó. Những kiến thức hay những kinh nghiệm về đạo đức mà chúng ta đã tích lũy vì nó chưa đủ mạnh nên nó không đủ sức để bước ra can thiệp .Vì vậy cho nên, người khác nhìn vào ta sẽ thấy ta giống như một con người rất ư là xấu xa , rất ư là độc ác. Như vậy thì rất là oan ức cho ta. Tại vì đó không phải là toàn bộ con người của chúng ta. Chúng ta chỉ biểu hiện trong khoảnh khắc đó thôi , trong khoảnh khắc đó ta đã bị những năng lượng độc hại thao túng nó cướp đi quyền tự chủ của ta và còn làm cho ta nghỉ rằng khi ta tuôn ra một lời nói một hành động trừng phạt người kia thì chỉ có người kia bị tổn thương thôi, nhưng mà thực tế nó không đơn giản như chúng ta nghỉ .
Khi mà một cái hạt giống giận hờn được biến thành nguồn năng lượng giận hờn . Tức là nó vốn nằm ở trong chiều sâu của tâm thức và khi nó bị kích hoạt bởi một lời nói một hành động không được dễ thương của người kia thì nó sẽ trào lên trên bề mặt tâm thức của chúng ta và bây giờ nó sẽ biến thành nguồn năng lượng giận hờn và nguồn năng lượng giận hờn này âm ỉ thắt chặt trong tâm ta. Vì thế nó đã hành hạ ta khổ sở lắm rồi mà còn kết hợp thêm những nguồn năng lượng từ những hạt giống độc hại khác đang lang thang đâu đó trong chiều sâu tâm thức của chúng ta và khi chúng kết hợp lại thành một nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ thì nó sẽ lấn áp hết phạm vi hoạt động của những nguồn năng lượng tốt đẹp và thậm chí nó còn hủy diệt luôn những hạt giống tốt đẹp đó nữa, huống chi khi chúng ta buông ra những lời nói và hành động thì nguồn năng lượng đó nó sẽ khuếch đại lên gấp bội lần . Nó vừa trở lại hủy diệt chính chúnh ta mà bây giờ nó còn nhanh chóng hình thành một cơ chế trong tâm thức của chúng ta luôn . Tức là cái hạt giống giận hờn nó đã được nâng cấp lên, và những lần sau sức nhạy cảm và sức tàn phá của cơn giận sẽ mãnh liệt hơn nữa . Nghĩa là chúng ta đã tập dần cho nó một thói quen, hình thành cho nó một tính cách ở trong con người chúng ta. Đó là chúng ta chưa nói tới phản ứng của người kia, cũng do cái nhận thức sai lầm từ bản năng sinh tồn còn hoang dại mà người nào cũng muốn ra tay mạnh hơn để chứng tỏ cái uy luật của mình, chứ không ai chịu trả bằng cái miếng của mình mà mình đã tiếp nhận từ người kiachứ đừng nói chi tới thái độ nhường nhịn với nhau. Nếu người kia đang ở trong trạng thái tinh thần yếu đuối đang bị khống chế bởi những bề tắc khổ đau . Và ngay lúc đó tiếp nhận ngay những hành động trả đủa nặng nề của chúng ta như vậy .Thì một là họ sẽ bị gục ngã, hai là họ sẽ tìm cách trả thù, và chiến tranh vì vậy mà nó sẽ leo thang .Mà cho dù người kia có gục ngã đi chăng nữa thì những người thân của họ cũng sẽ tìm mọi cách để lấy lại sự cân bằng cảm xúc. Tại vì 10 năm báo thù chưa muộn. Nhưng mà trong thực tế thì không bao giờ có cái sự cân bằng này. Giả sử cơ hội trả thù của người kia nó chưa xảy ra đi chăng nữa thì chỉ cần ý niệm thù hận trong người kia vẫn còn và mỗi ngày nó vẫn hường đến ta thì nó cũng có cái khả năng thiết lập ra một nguồn năng lượng độc hại bao phủ chung quanh ta. Vì vậy cơ hội xảy ra một tai nạn vẫn luôn rình rập chung quanh ta mà ta không hề hay biết.
Một sự thực sâu sắc nữa là cái tính tác động cộng hưởng đến môi trường trước giờ chúng ta chỉ biết rằng chỉ có môi trường ảnh hưởng tới con người thôi .Nhưng sư thật con người cũng ảnh hưởng tới môi trường. Năng lượng của con người có thể làm cho môi trường bị xáo trộn bị tê liệt bị nhiễm bệnh có khi sẽ bị hủy diệt nữa , điều này cũng được các nhà khoa học cảnh báo trái đất chúng ta đang bị nóng ran lên mỗi ngày và tuổi thọ nó đang bị giảm dần. Tại vì nó phải tiếp nhận quá nhiều chất thải độc hại từ những nhu yếu hưởng thụ quá cao cấp quá xa xỉ của con người như khói xe hơi hay nhữngchất thải từ cácnhà máy công nghiệp Việc phá rừng cũng gây ô nhiễm rất nặng nề .Tại vì khi người ta tàn phá rừng để phát triển canh nông đáp ứng cái lượng gạo bắp bo bo vỉ đại cho việc chăn nuôi gia súc mà cung cấp thịt cho những nước giàu có và phát triển, thì chúng ta biết rằng trong mỗi giây thôi , kĩ nghệ sản xuất thịt đã thải ra 43.000 kg phân súc vật . Nó còn nhiều hơn tất cả các loại phân của loài người trên thế giới gộp lại. Chúng ta thấy rằng môi sinh đã bị tàn phá bị ô nhiểm một cách kinh khủng. Nhà vật lý học "Lorenz" , ông ta đã từng phát biểu trong hiệu ứng con bướm "the butterfly effect" tức là chỉ một cái vỗ cánh của con bướm tại Nhật Bản mà nó có thể tạo ra một cơn giông bảo tới Newyork. Năng lượng của một con bướm thì làm sao nó có tể tạo thành một cơn bảo kia chứ . Nhưng khi nó kết hợp với vô số điều kiện tạo thành một cơn giông bảo vốn đang có sẵn trong không gian bao la vô tận này. Năng lực của một cái vỗ cánh của con bướm tuy nó rất nhỏ. Nhưng một khi nó kích động vào những nguồn năng lực thích ứng khác thì hiệu ứng của nó chúng ta không thể lường nổi . Tức là nó đóng góp thêm một phần nữa vào trong vô số những điều kiện tạo ra cơn bảo. Nhưng khi nó đóng góp vô thì không phải nằm yên ở đó mà nó có tính chất kích động, tác động mãnh liệt vào những nguồn năng lực có sẵn để trở thành một hiệu ứng ,cũng giống như một câu nói của một nhà hiền triết có thể làm cho ta thay đổi cả cuộc đời. Câu nói đó nó sẽ không là gì cả nếu cái khả năng thay đổi của số phận trong ta nó chưa hội tụ gần đầy đủ các điều kiện của nó như là sức khỏe, tinh thần ,kinh nghiệm ,những người thân, hoàn cảnh ... Nhưng nó phải nhờ tời câu nói thâm thúy đó tác động đúng tâm lí lúc đó rồi cũng chính tâm lý đó đã lên đường xâu kết lại nhũng điều kiện kia để tạo thành một hiệu ứng làm thay đổi được số phận cuộc đời của chúng ta.
Khoa học ngày nay cũng đi đến phát minh về sự thât của tính chất phi cục bộ . Khi một hạt điện tử một electron có mặt ở đây thì nó cũng có mặt đồng thời ở khắp mọi nơi trên quả địa cầu này. Như vậy thì khi một cơn giận được bộc phát ra bên ngoài thì ta có biết được hiệu ứng của nó là thế nào hay không. Thường thì ta nghỉ đơn giản chỉ có đối phương hay là một vài người chung quanh chịu ảnh hưởng thôi . Nhưng sụ thực cả quả địa cầu này đều bị lãnh đủ vì tính cộng hưởng của nó . Rồi điều gì sẽ xảy ra khi chúng ta gửi vào trong vũ trụ này một thông điệp, thì ngay lập tức thông điệp đó nó sẽ kết nối với những thông điệp khác có cùng một tầng số để rồi nó phản hồi trực tiếp lại chính chúng ta. Thời gian phản hồi đó có thể xảy ra chậm hoặc xảy ra ngay lập tức .Có thể năm đến mười năm sau chúng ta mới tiếp nhận hoặc có thể đến thế hệ con cháu chúng ta nó mới hoàn tất một cái hiệu ứng. Cho nên nhiều khi Cha ăn mặn con cũng bị khát nước như thường. Vậy một khi cái năng lượng dẫn tức, bực bội mà chúng ta đã bộc phát ra bằng lời nói hành động thì không phải riêng đối tượng kia mà cả địa cầu này đều bị chịu ảnh hưởng chung . Và cũng giống như con người, thiên nhiên sẽ theo nguyên tắc mà phản ứng trở lại chính ta. Năng lượng độc hại làm ta gửi đi nếu gặp những nguồn năng lượng độc hại khác thích ứng thì nó sẽ gửi về lại cho chúng ta một tai nạn, một nghịch cảnh. Còn nếu chưa đủ duyên chưa đủ điều kiện thì nó sẽ chờ đợi một ngày đẹp trời nào đó nó sẽ đến gõ cửa chúng ta . Vì do không biết được sự thật sâu sắc này cho nên ta vẫn thường trách lẫn trời gần trời xa.
Vì thiếu hiểu biết ta luôn tìm cách bảo vệ quyền lợ hay danh dự của mình và chúng ta vung vãi ra không biết bao nhiêu là rác rến qua cái tư duy lời nói và hành động của mìng. Nếu ta đem đến cho người kia quá nhiều năng lượng xấu thì mối liên hệ của chúng ta chắc chắn sẽ bị dập tắc và mối liên hệ của ta với vũ trụ cũng y như vậy. Ta là một công dân của vũ trụ, nếu mà ta không biết cách nuôi dưỡng và bảo vệ, trái ngược lại chúng ta còn tìm cách tàn phá một cách vô ý thức hay là có ý thức tức là do vô tình hay là do chủ ý, thì chắc chắn chúng ta sẽ bị tước đoạn quyền công dân, tước đoạt quyền tồn tại , quyền có được một đời sống an lành. Không phải vũ trụ này không muốn chứa chấp ta, mà chính ta đã tạo ra cái số phận bạc bẽo, cái số phận ngắn ngủi từ nơi cái nguồn năng lượng của chính mình vậy thì khi ta quyết định trồng rừng hay bảo vệ rừng tức là chúng ta đang bảo vệ chính lá phổi của mình. Rừng cây xanh là một lá phổi mẹ chưa từng bao giờ ngừng nuôi dưỡng đến lá phổi con của chúng ta. Nhưng nếu đông con quá không có đứa con nào có ý thức trách nhiệm để nuôi dưỡng bà mẹ, thậm chí còn gây thương tích cho bà mẹ thì cái khả năng che chở và tiếp trợ năng lượng của bà mẹ sẽ bị suy giảm và có khi sẽ bị chấm dứt. Nếu không có tiền bac quyền hành hay là tình cảm thì ta vẫn còn cách mà sống. Nhưng một khi chúng ta hết thở rồi thì chúng ta sẽ chết liền lập tức vậy mà vì để thỏa mản sự hưởng thụ, chúng ta đã chế tác ra không biết bao nhiêu là năng lượng độc hại đê hủy diệt chính lá phổi của mình mà chúng ta không hề hay biết . Cho nên mỗi lần chúng ta xách xe chạy đi thì chúng ta nên tự hỏi rằng chúng ta đi đâu đó .Cần giải quyết vấn đề gì thì ta cứ đi . Nhưng nếu không nhằm mục đích gì cả mà ta vẫn đi , thì có phải là ta đang tiến đến chỗ tự hủy diệt chính mình hay không.