- Mời MN nghe lại ca khúc “XIN CHỌN NƠI NÀY LÀM QUÊ HƯƠNG “ của Nhạc Sĩ Nguyễn Đức Quang
- Chẳng một ai mà có thể chọn được nơi mình sinh trưởng trong một gia đình nào, dòng họ nào cả. Cũng như chẳng ai lại có thể chọn lựa được dân tộc hay đất nước theo như sở thích cuả riêng mình. Vì đó là cái định mệnh Tạo hoá đã an bài xếp đặt riêng cho mỗi người. Cho nên con người sinh ra tại thế gian này, thì phải biết thích nghi với hoàn cảnh cuả thân phận mỗi cá nhân mà thôi. Vì thế dân gian ta mới có câu nói : “Con không chê cha khó, chó không chê chủ nghèo”. Tức là không ai lại đi chê bai cái hoàn cảnh nghèo khó cuả gia đình cha mẹ mình cả. Và phải chấp nhận cái phần số Ông Trời đã đặt để cho mính, để mà an tâm vui sống theo câu nói “ May nhờ, rủi chịu”, chứ không cứ than thân trách phận, rồi đâm ra bất mãn, bực dọc buồn phiền, để mà chẳng thay đổi được điều chi hết trong cuộc sống cuả riêng bản thân mình.
- Vào những năm 1965-66 trở đi đến 1975, giới thanh thiếu niên ở miền Nam Việt nam, mỗi khi tụ họp sinh hoạt chung với nhau, thì hay hát những bài ca tập thể rất là vui tươi, phấn khởi với khí thế bừng bừng tình yêu thương đất nước, yêu mến con người. Mặc dù lúc đó thì cuộc chiến tranh mỗi ngày một leo thang tàn khốc. Những bài hát cuả các bạn trẻ trong phong trào Du ca sáng tác, thì được phổ biến khá rộng rãi và được giới học sinh sinh viên rất ưa chuộng. Điển hình như bài hát sau đây cuả nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang, con chim đầu đàn cuả Du ca biên sọan từ năm 1966
- Bài hát này được NS Nguyễn Đức Quang phổ nhạc từ một bài thơ của Nguyễn Ngọc Thạch, hồi đó là giáo sư dậy môn Pháp văn ở Quận 8 Saigon. Lúc đó cả hai người cũng chỉ vào tuổi ngòai đôi mươi, mới xuất thân từ trường Đại học Đà lat. Quang vừa sọan nhạc, vừa đệm guitar và hát rất say sưa, lôi cuốn các bạn cùng hát theo, tạo ra được một hào khí của cả một tập thể đông đảo thanh niên thời đó vừa vỗ tay rôm rả, vừa nhiệt tình hưởng ứng ca hát theo. Nhiều khi các bạn trẻ này còn tổ chức những buổi sinh hoạt “Đêm không ngủ” để hội thảo, giàn trải tấm lòng, trao đổi tâm sự với nhau v.v…; thì rất cần đến những bài ca để làm “thức tỉnh”, “lên giây thiều” giúp anh chị em vào lúc đêm khuya miệt mài đến độ mệt mỏi, rã rời gân cốt như thế.
- Để kết thúc, người viết cũng xin bày tỏ lòng ngưỡng mộ biết ơn và tưởng nhớ đối với nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vừa mới ra đi tại California, và nhà thơ Nguyễn Ngọc Thạch đã ra đi tại Saigon vào giữa năm 2010 , vì những đóng góp rất quý báu cho sự hun đúc tinh thần yêu nước, yêu thương dân tộc nơi tâm hồn cuả các bạn trẻ Việt nam từ mấy chục năm qua, bằng những bài thơ, bài ca nồng cháy ngọn lửa yêu thương như bài ca bất hủ này “ Xin chọn nơi này làm Quê hương/dẫu cho khó thương”
- LỜI THƠ VÀ LỜI NHẠC CÙNG TÊN
"Ta còn những người ngồi quanh đây trán in vết nhănĐêm nằm nghe lòng quặn sôi lên giữa cơn mộng lànhÔi vì thâm tình cùng con dân sống trong chiến tranhÔi cùng đau lòng cùng hoang mang giữa khi khó khănTa còn kiêu hùng vì đi xa vẫn chưa thấy xaTrên đường muôn vàn gặp nhau luôn lúc vui lúc buồnNhưng lòng tuôn trào đầy đam mê muốn thêm bước nhanhNhư vừa lên đường còn hơi sương vướng theo gót chânTa còn những người thật yêu nhau biết bao thiết thaChưa gặp bao giờ mà đã quá uống máu ăn thềGiam mình trong lòng thành đô kia sống nơi ấp quêNhưng tình cao với đòi yêu thương khắp luôn thế gianXin chọn nơi này làm quê hương dẫu cho khó thươngTa cùng lo chạy từng lưng cơm áo che thân tànKhi mùa mưa về cùng lem nhem bước trên ngõ trơnKhi dịch lan tràn cùng lo âu trắng đôi mắt đenXin chọn nơi này làm quê hương dẫu đang chiến tranhXin chọn nơi này làm quê hương dẫu chưa thanh bìnhXin chọn nơi này làm quê hương dầu đang khó khănXin chọn nơi này làm quê hương dẫu chưa ấm êm"