Nâng chén rượu ngang mày
Mời bạn bè xa tít

Tương lai còn mờ mịt
Thương bạn như ngựa thồ
Mệt nhoài lên đỉnh dốc
Một mình như cây khô
Gõ nhịp đời lóc cóc
Thương ta nửa cuộc đời
Chạy kiếm áo cơm rơi
Bao nhiêu mơ ước cũ
Chỉ là giấc mơ thôi
Thương bạn kiếp tha hương
Mỏi gối giữa vô thường
Chiếu chăn buồn xứ lạ

Thương ta đời não nề
Đường vạn dặm sơn khê
Tháng này qua năm khác
Không có nėo trở về
Ta ít khi uống rượu
Chiều cuối năm một mình
Rót chưa đầy miệng chén
Độc ẩm giữa lặng thin