Khi ta ngừng cảm nhận, cuộc sống cũng sẽ trở nên khô cằn...
Nỗi buồn, niềm vui, yêu thương, đau đớn, giận dữ... tất cả đều là những mảng màu khác nhau để vẽ lên bức tranh cuộc sống. Tôi thích tranh từ khi còn là một đứa trẻ và bất cứ đứa trẻ nào cũng thích vẽ với ngổn ngang cảm xúc cần được chữa lành.
Những khoảnh khắc đặc biệt xuất hiện bất cứ khi nào và bất cứ nơi đâu. Đó là lúc mình thực sự cảm thấy bản thân hòa nhập với thế giới xung quanh. Sự sẻ chia không nhất thiết phải đến từ những điều quá lớn lao hay từ những lời nói hoa mỹ mà đôi khi chỉ một hành động thật đơn giản, sự gặp gỡ tình cờ hay nói chuyện với những người xa lạ cũng có thể giúp ta cảm thấy ấm lòng.
Chúng đến như những dòng nước lũ ngập tràn trong một cuộc sống đầy biến động, không báo trước và không mong đợi nhưng cũng thật ấm áp và trở thành những kỷ niệm sống mãi trong ký ức. Chúng chính là những món quà tinh thần vô giá.
Một người bạn đã giúp tôi tìm lại niềm yêu thích tranh thuở nhỏ, nét vẽ với những gam màu tươi sáng đầy sức sống của bạn đã truyền cảm hứng nghệ thuật cho tôi. Bất kể những lo lắng ở hiện tại hay mối đe dọa trong tương lai khi ngắm nhìn bức tranh bạn vẽ thì trong tâm trí tôi chẳng còn chỗ cho những mối bận tâm, giúp tôi khôi phục con người mình.
Những bức tranh là cuộc sống với muôn vàn sắc màu, cung bậc vui buồn. Tôi khám phá ra một điều rằng không gì thể hiện một cách biểu trưng mọi khía cạnh đa dạng của cuộc sống con người bằng màu sắc. Khi bắt đầu phác cọ, chắc hẳn bạn đã thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên cũng như vẻ đẹp của tác phẩm nghệ thuật do bạn tạo nên. Thế giới này sẽ thay đổi khi bạn cầm lấy cọ vẽ.
Những bức tranh được treo cất giữ cả một thế giới phong phú và thi vị. Thiên nhiên ngoài kia thật sự là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất qua những mảng màu sáng tối. Nó là món quà của tạo hóa dành cho những người biết hòa mình một cách vô tư nhất vào cuộc sống mà không phán xét hay đòi hỏi sự đền đáp.
Cuộc sống muôn đời vẫn thế, không toàn màu xám cũng không chỉ có màu hồng mà là một bức tranh xen kẽ, hài hòa giữa những tông màu tối sáng. Điều quan trọng là chúng ta sẽ không ngắm cuộc đời trong ánh nắng ban mai tươi sáng, cũng chẳng nhìn nó trong cảnh chiều tà ảm đạm mà dưới một nhận thức đầy thực tế và tích cực.
Tôi tin rằng cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp hơn khi ta biết nhận ra chân thiện mỹ nơi tâm hồn những người sống quanh mình.
Còn bạn thì sao? Bạn thấy màu sắc gì trong cuộc sống của mình?