Một người hấp-hối chết, nhìn thấy Chúa ưu-ái trao cho chiếc va-li,
Chúa nói : Đến giờ con ra đi rồi !
Ngạc- nhiên người này hỏi : Bây giờ sao ? Sớm quá, con còn nhiều việc chưa làm !
Chúa nói : Rất tiếc vì tới giờ con ra đi thôi !
Người này hỏi : Có gì trong va-li hở Chúa ?
Chúa đáp : Hành trang của con đó .
Người này hỏi : Sở hữu của con, y phục, tiền-bạc ?
Chúa đáp : Các vật đó không phải của con, chúng thuôc về trái đất !
- Vậy có phải ký ức của con ?
Chúa đáp : Không phải của con, của thời gian !
- Phải chăng tài năng của con ?
Chúa nói : Không phải của con, của hoàn cảnh !
- Có phải bạn bè hay gia đình con ?
Chúa nói : Rất tiếc cũng không phải của con, chỉ là tiến trình cuộc đời !
- Phải chăng vợ con của con ?
Chúa nói: Không phải của con, mà là tâm-tư con !
- Có phải là thân xác của con ?
Chúa nói : Cũng không phải của con, nó là cát bụi !
- Phải chăng tâm linh con ?
Chúa nói : Không, của ta !
Phập phồng người chết nhận chiếc va-li Chúa trao,
Liền mở ra xem, bên trong không có gì cả, trống rổng !
Bàng hoàng người chết nói không có cái gì là của tôi cả!
Chúa nói : Đúng thế, tất cả thời gian con sống là của riêng con.
Đời sống là thời gian đó của riêng mình !
Bởi thế, nên tận hưởng thời gian đó, khi mình có !
Đừng để những gì mình có qua đi
Sống đi, vui sống đời mình
Đừng bỏ qua nguồn vui khi có, vì chính đó là sở hữu của mình !
Tất cả mọi thứ mình có hiện tại là của riêng mình, và bạn không thể mang theo được gì cả khi ra đi !!!