Trong cuộc sống, mọi người đều có những lo toan riêng của mình và đôi khi họ đã quên đi bổn phận và trách nhiệm với người thân yêu. Và thật buồn khi những rạn nức trong tình cảm của người lớn đã ảnh hưởng đến các em, những tâm hồn còn rất rẻ thơ trong sáng.
Cô bé vốn dĩ được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc. Có cha có mẹ có tất cả.Nhưng từng ngày trôi qua trong sự hờ hững của cha, trong tiếng khóc của mẹ.
Cô bé như thấy mình lạc lỏng trong căn nhà của chính mình. Mỗi đêm nhìn qua song cửa trên bầu trời đầy ánh sáng, em chỉ mơ mình được là một cách én nhỏ bay qua trong sương mờ, băng qua đại dương và bay đến những thiên hà xa lắm.
Rồi giấc ngũ lại đến với em, mang theo mơ ước về một mái nhà nơi có đàn chim én theo về cùng mùa xuân.
Cha đã lâu lắm không xem
Tình yêu như người bạn cũ
Mẹ đã lâu lắm không gặp
Một ô cửa trắng
Một cô bé giấu những giọt lệ giữa những vì sao
Rơi ngoài song
Trong một đêm lấp lánh ánh trăng
sau từng lời hờ hững
Là tháng năm sắp qua rồi
Đằng sau nụ cười hạnh phúc
Là tiếng khóc lúc không người
Một ngôi nhà vắng
Hay màu hoa
Đang chờ lúc xuân sang thức dậy
Băng qua đại dương
Bay đến những thiên hà xa lắm
Để cho màu trắng
Như giấc mơ dịu dàng sẽ ở lại trong tim
Và trên mái nhà
Đàn chim én về cùng mùa xuân "