_Mưa cũng có những cung bậc thăng trầm của riêng nó. Những giọt nước vô hồn rồi sẽ bay nhảy hay thả mình buông lơi quanh quẩn với những trăn trở của con người xem mưa là một phần trong cuộc sống. Hãy cứ xem như mưa là trang nhật ký mà ở đó từng dòng suy nghĩ ưu phiền bị xoá tan và niềm hạnh phúc được khắc lại. Mưa cũng có tâm hồn và đâu đó xa xôi, sự an ủi bằng mùi lạnh của mưa đôi khi còn ấm áp hơn cả những lời nói ngon ngọt của người đời._
"Ôi hạt mưa, mưa cho ta gợi nhớ một thuở nào yên bình có em bên đời,
Một mình hôm nay chân qua phố buồn đếm những hạt mưa rơi, mưa rơi
Có nhiều khi trong cơn mê ta thấy hình bóng em quay lại thiết tha ân cần
Một ngày con tim ta thức giấc, tình thoáng hương nồng, em đã về nơi đâu.
Người lữ khách đêm khuya, mơ hồ nghe tiếng mưa
Vòng tay ấm bao năm xưa, đâu rồi xa khuất mờ
Đêm nay hạt mưa nghe buốt giá hồn ai
Ôi hạt mưa, mưa đôi khi là tiếng cười nói vui rộn ràng, lúc ta bên người
Một lần thương yêu xa khuất lối, còn đây nỗi buồn, ôi những hạt mưa tuôn."