Mời MN thưởng thức ca khúc ĐÊM THU qua tiếng hát Mai Hương từng được nhà văn Nguyễn Đình Toàn ví von là "ĐOÁ HƯƠNG CA BUỔI SỚM"
- Chỉ với ba bài hát "Đêm thu", "Con thuyền không bến" và "Giọt mưa thu", Đặng Thế Phong đã là nhạc sĩ có một không hai gắn liền tên tuổi bất hủ của mình với mùa thu. Xem thế đủ biết không phải cứ nhiều mới là hay. Vấn đề là ở chỗ ít mà tinh, mà để đời.
- “ĐÊM THU” là ca khúc đầu tay của nhạc sĩ Đặng Thế Phong được ông viết cho đêm lửa trại của học sinh Hà Nội năm 1940.
- Bài “Đêm Thu” được soạn với nhạc thuật Tây Phương dùng nhịp valse chậm để diễn tả lòng người trước cảnh đêm thu vắng vẻ:
"Vườn khuya trăng chiếu hoa đứng im như mắt buồnLòng ta xao xuyến lắng nghe lời hoaCánh hoa vương buồn trong gióÁnh hương yêu nhẹ nhàng say, gió lay"
Với một nét nhạc mineure rất đẹp, Đặng Thế Phong dẫn ta vào một vườn trăng để, cũng như Lê Thương trong Bản Đàn Xuân, tình tự với các loài hoa. Nhưng có lẽ Đặng Thế Phong thấy trước được mệnh yểu của mình nên muốn mở lòng ra thật rộng để thâu tóm vào đó tất cả cảnh vật chung quanh, từ tiếng côn trùng trong gió tới ánh sao trong vũ trụ. Ca khúc có hai phần, một phần theo âm hưởng mineure của Tây Phương, một phần nghiêng hẳn về nhạc ngũ cung Việt Nam (Ré Mi Sol La Si) (Nhận xét của Phạm Duy)
oOo
Hoa đứng yên như mắt buồn
Lòng ta xao xuyến, lắng nghe lời hoa
Cánh hoa vương buồn trong gió
Áng hương yêu nhẹ nhàng say, gió lay.
Cành sương nặng trĩu
Ru bóng đêm trong ánh vàng
Màn đêm buông xuống, mái im triền miên
Bóng cô đơn dường thao thức
Mãi trong đêm nặng sầu thương, hồn vương.
Hoa lá cành,
ánh trăng lan dịu dàng
Ru hồn bao nhớ nhung
Đêm lắng buồn,
tiếng thu như thì thầm
Trong hàng cây trầm mơ.
Làn gió lướt tới cuốn
Đưa hồn ta phiêu diêu
theo mây trắng trôi lơ lửng
Ngàn muôn tiếng réo rắt
Côn trùng như than
như van mơ hồ theo gió lan
Trăng xuống dần
cỏ cây thêm âm thầm
Đông buồn trong ánh sao
Như chiếu nhìn mắt ta bao
lạnh lùng lay hồn ta rồi tan. "