"Hơi gió hiu hiu của ban đêm
Ru hồn ta trong cơn tê tái.Nước sông Hương lặng lẽ êm đềm
Ru chiếc thuyền ta bơi êm ái.
Thuyền ta thiu thỉu ngủ, lênh đênh.
Theo nhịp mái chèo bơi êm ái,
Tâm hồn ta rên rỉ, buồn tênh.
Theo cơn sóng trần duyên tê tái
Hồn ta bơi lướt qua, buồn tênh
Trên lớp sóng trần duyên tê tái,
Thuyền ta bơi lướt qua, lênh đênh
Theo nhịp mái chèo bơi, êm ái.
Trăng soi trên đỉnh núi đầu ghềnh
Nhợt như vết thương lòng tê tái,
Và trong cõi lòng ta mông mênh,
Trăng rủ một cơn buồn êm ái
Tâm hồn ta rên rỉ, buồn tênh
Ru vết thương lòng ta, êm ái,
Thuyền ta trên mặt nước, lênh đênh,
Ru tâm hồn ta thêm tê tái."
(Lệ Chi - Huế 1936)
- Sông Hương không chỉ là một vẻ đẹp hoàn mỹ mà tạo hoá đã ban cho Huế mà nó còn là một dòng sông huyền thoại ẩn chứa nhiều điều về mảnh đất Cố Đô xưa. Từ Ngã Ba Tuần về đến phố cổ Bao Vinh, sông Hương là trục chính của đô thị Huế, là thế phong thủy vững bền cho các vua nhà Nguyễn định đô bởi có thế “tả Thanh Long”, “hữu Bạch Hổ” được tạo nên từ hai cồn đất nổi ở giữa sông là cồn Hến và cồn Dã Viên trấn yểm ở hai đầu đoạn sông chảy qua trước cửa Hoàng thành. Nếu có dịp đến Huế, bạn hãy xuôi dòng Hương Giang để tận hưởng chút không khí trong lành và yên tĩnh trên dòng sông thơ mộng. Những chiếc thuyền lặng lờ trôi theo dòng nước biếc, nắng trải vàng như mật khiến cho dòng sông lung linh như được dát vàng. Trước mặt bạn, những xóm làng, chùa chiền, đình đền miếu mạo, lăng tẩm, thành quách… trên đôi bờ Sông Hương bất chợt hiện ra. Tất cả những thứ đó như minh chứng cho một thời vàng son đáng nhớ của dòng sông đầy huyền thoại này"
LỜI BÀI HÁT
"Mờ xa bóng hoàng hôn rơi mây giăng đây cuối trời
Lời ai hát gieo thêm sầu nghe như tiếng kinh cầu
Thuyền ai ghé bến Vân Lâu đêm đêm vẫn mong chờ
Chờ ánh trăng xưa trở về còn nhớ chăng câu hẹn thề
Hồn linh chết trong cơn mê...
Trời buồn làm sông màu âm unhư bóng ma Hời
Lầu vàng thời gian theo bụi mờ ai có hững hờ
Giòng Hương còn mang bao nhiêu yêu thương
Sao còn mùi hương gây thêm tơ vương
Đêm khuya ai khóc thầm kiếp hồng nhan
Khách ra đi không còn thấy trở về
Màu son phấn nhạt nhòa đêm mưa...
Giòng sông trôi vào đêm thâU tương tư mầu nắng chiều
Lầu son nghiêng soi bóng mình nghe tiếc nuối thêm nhiều
Tình duyên chi làm đau thương ai xui nhớ câu thề
Nhạc lắng cung thương nguyệt cầm
Từ kiếp xưa âm vọng về
Thời gian chết trong cơn mê...
...dạo nhạc…..
Trời buồn làm sông màu âm unhư bóng ma Hời
Lầu vàng thời gian theo bụi mờ ai có hững hờ
Giòng Hương còn mang bao nhiêu yêu thương
Sao còn mùi hương gây thêm tơ vương
Đêm khuya ai khóc thầm kiếp hồng nhan
Khách ra đi không còn thấy trở về
Màu son phấn nhạt nhòa đêm mưa...
Giòng sông trôi vào đêm thâU tương tư mầu nắng chiều
Lầu son nghiêng soi bóng mình nghe tiếc nuối thêm nhiều
Tình duyên chi làm đau thương ai xui nhớ câu thề
Nhạc lắng cung thương nguyệt cầm
Từ kiếp xưa âm vọng về
Thời gian chết trong cơn mê...
Nhạc lắng cung thương nguyệt cầm
Từ kiếp xưa âm vọng về
Thời gian chết trong cơn mê..."