“CHÀNG LÀ AI?” BÀI TÂN NHẠC ĐẦU TIÊN ĐƯỢC GHÉP CHUNG VÀO BẢN VỌNG CỔ, MỞ ĐẦU CHO THỂ LOẠI TÂN CỔ GIAO DUYÊN
Không chỉ nổi tiếng trong lĩnh vực ca hát, Nguyễn Hữu Thiết (1928-2002) còn là một nhạc sĩ sáng tác với nhiều tác phẩm hay. Từ tác phẩm đầu tay Đợi Con Về (viết năm 1946), cho đến nhạc phẩm cuối cùng Anh Nhớ Về Thăm Mẹ (2002) là một quãng thời gian hơn nửa thế kỷ miệt mài lao động nghệ thuật, với những ca khúc đã trở nên quen thuộc và được công chúng ưa thích như: “Hoa thương nhớ ai”, “Anh đi chiều thu ấy”, “Ai đi ngoài sương gió”, “Gởi người tôi yêu”, “Giọt mưa chiều hay nước mắt em?”, “Tìm mãi thương yêu”, “Tình trao xuân nữ”, “Mưa chiều nhớ nhau”… và đặc biệt là nhạc phẩm “CHÀNG LÀ AI?”
Theo một số tư liệu, thì “Chàng Là Ai?” là bài tân cổ giao duyên đầu tiên được ông Viễn Châu viết vào năm 1963, do Hãng đĩa Hồng Hoa phát hành. Bài này có ý nghĩa đặc biệt trong lĩnh vực nghệ thuật là việc ghép tân nhạc vào bản vọng cổ, mở đầu cho thể loại và khuynh hướng Tân Cổ Giao Duyên. Khi nhắc tới việc này ông Viễn Châu có nói trong một phỏng vấn:
– “Ngày xưa, khi cải lương hưng thịnh, bài ca cổ trên đà phát triển đã có rất nhiều người muốn cách tân để sáng tạo cái mớị. Tôi nằm trong số những khao khát đó. Năm 1963, sau nhiều đêm suy nghĩ, nhờ biết chơi đờn guitar và đờn tranh, tôi thử đem bài tân nhạc Chàng Là Ai của anh Nguyễn Hữu Thiết hòa với bài vọng cổ. Tôi mạnh dạn bỏ hai câu 3, 4 vì dễ bị trùng lắp, để đưa tân nhạc vào, tạo thành một bài tân – cổ nhạc giao duyên…”
Lời nhạc rất dễ mến, ngọt ngào, thân thương. Tuy là có chút trêu đùa khi cô gái “một lời mặn mà xin trao cho ngay” tuy “em chưa biết hỡi chàng là ai”; nhưng vẫn rất chân thành, tha thiết, sâu lắng. Em là người yêu của lính, vậy còn chàng – “người say chiến đấu”, “người yêu phiêu lưu”, “là người của nắng mưa”, “dệt đời ngàn cánh hoa” – chàng là ai !?
"Này chàng, từ hậu phương hay biên cương? Nơi đây, chàng đến, áo vương bụi đường Nhìn chàng là người trai, ôi, phong sương Tim tôi đã mến biết bao lâu rồi.
Chàng từ miền ngược xuôi hay nơi đâu Nơi đây, dừng bước kết duyên bạn đầu Một lời, đẹp tình xin trao cho nhau Tuy tôi chưa biết hỡi chàng là ai.
Dẫu biết cho rằng chàng là người say chiến đấu Dẫu biết cho rằng chàng là người yêu phiêu lưu Dẫu biết cho rằng chàng dệt đời ngàn cánh hoa Dẫu biết cho rằng chàng là người của nắng mưa.
Tôi vẫn yêu chàng vì biển đời trong khoé mắt Tôi vẫn yêu chàng vì trời tình in trên môi Tôi vẫn yêu chàng vì đời chàng là gió sương Tôi vẫn yêu chàng vì đời chàng là hiên ngang.
Này chàng, hãy cùng tôi vui hôm nay Mai đây dù có cách xa chân trời Một lời mặn mà xin trao cho ngay" Tuy tôi chưa biết hỡi chàng là ai.