- Không biết người viết có đúng không khi cho rằng thường ca khúc chỉ tạo được rung động khi nói lên được nỗi niềm của người nghe, người hát. Âm nhạc chỉ hay khi gắn kết với một hoặc nhiều kỷ niệm của một người hay của nhiều người. Bởi vậy nên mới có bài này hay với người này và bài nọ hay với người kia. Mà khi kỷ niệm đã gắn với âm nhạc thì sẽ càng khó phai. Nếu những bức ảnh có thể lưu giữ những khoảnh khắc, thì những bài hát có thể lưu giữ những hoài niệm. Và những ca khúc của nhạc sĩ Thanh Trang trong đêm nhạc đã đưa người nghe như quay ngược thời gian để hoài niệm về quá khứ. Một số ca khúc của ông như “Duyên Thề”, “Huyền”, Tình khúc mùa đông”, “Nói với mùa thu”, “Sài gòn nhớ Sài gòn thương”, “Những con đường thành phố tôi yêu”, “Tóc em vẫn là hương của mẹ”, từ giai điệu hay lời ca đều toát lên một tình cảm sâu sắc, đậm đà và thiết tha, tiết tấu khoan thai, nhẹ nhàng, nội dung da diết, sâu lắng, đã đọng lại trong lòng người nghe một chút gì đó miên man, day dứt . Bởi chúng xuất phát từ những rung động, những xúc cảm chân thành của người nhạc sĩ. Nó có sự phóng khoáng, bay bổng của tình yêu, đầy nhân ái với cuộc đời, con người và kiếp người, có sự chìm lắng suy tư và chiêm nghiệm về cuộc sống, là những cung bậc của nỗi nhớ được nhạc sĩ gửi gắm đầy tự sự, thiết tha...
“Ðàng sau bất cứ một tác phẩm nghệ thuật nào cũng có cái mà tôi cho là quan trọng hơn cả: con người. Bởi đàng sau những bài hát toàn là những mẩu đời, những tình người có thật. Ai khác ra sao tôi không biết, nhưng riêng tôi khi viết bài hát, không có lời lẽ nào thuộc dạng hư cấu, vẽ vời hay tưởng tượng.” – Thanh Trang
LỜI BÀI HÁT "DUYÊN THỀ"
Trong đêm lặng lẽ
Nhạc buồn xa vắng
Mênh mông trần thế
Ánh mắt sáng ngời
Lòng trời u tối
Không gian xa vời.
Tìm đến với nhau
Cho quên hận sầu
Ngày đó lứa đôi
Vui duyên tình đầu
Mộng ước tan rồi
Để buồn mai sau
Để buồn mai sau
Ngày dù xa khơi
có luyến tình người
Giọng buồn không vơi
sẽ tắt nụ cười
Một ngày yêu nhau
buồn cho chín kiếp
thương đau
Rồi về mai sau
Có nhớ tình đầu
Ngày buồn không vơi
Chấp nối hận sầu
Một ngày xa nhau
Chỉ còn thương đau
Chỉ còn thương đau.
Một vì sao sáng
Trong đêm lạnh vắng
Người tìm quên lãng
Khi xuân còn thắm
Héo hắt tiếng cười
Mảnh hồn tê tái
Mênh mông u hoài.
Ngày đó có ta
Mơ ân tình dài
Buồn thắm nét môi
Duyên chưa thành lời
Một thoáng mơ rồi
Người về không nguôi
Người về không nguôi"