Cuộc đời là những vòng bánh xe quay mãi quay mãi theo quĩ đạo của nó. Đã bao lâu rồi kể từ khi anh và em không còn ngồi trên ghế nhà trường. Anh cũng không còn nhớ nữa, vì đã bao lâu rồi anh không còn đếm ngày đếm tháng.
Nhưng em có tin không, những kí ức trong trẻo 1 thời của mình. Anhvẫn cất giữ nguyên vẹn trong một góc gọn gàng trái tim anh. Anh nhớ em với tà áo trắng dài tinh khôi đạp xe thong dong trên con đường rợp đầy hoa điệp vàng. Hình ảnh ấy đã mãi mãi in hằn trong kí ức của anh không bao giờ phai nhòa.
Ngày xưa em là cô lớp phó học tập nhỏ nhắn xinh xinh và rất hay khóc mỗi lần bị bạn bè trêu. Còn anh, anh chàng lớp trưởng tinh nghịch lúc nào cũng thích trêu chọc em. Nhìn mắt em đỏ hoe hoe môi mím lại thật chặt tự dưng anh thấy vừa thương vừa thích. Có những buổi chiều chắc là em không biết đâu. Anh đạp xe theo em từ trường đến nhà, anh đã bật cười khi thấy em đi ngang một căn nhà có khu vườn đầy hoa thì bỗng nhiên dừng lại khẻ cười rồi đạp xe tiếp em đúng là cô bé lãng mạn nhất mà anh từng biết.
Anh nhận ra là anh thương em thật nhiều khi một lần tình cờ đến nhà em và biết hoàn cảnh của em thật sự khó khăn thế nào. Cha mất sớm Mẹ tảo tần nuôi ba chị em ăn học, em là chị lớn nên ngoài giờ học còn phải đạp xe bán rau phụ mẹ . Mắt anh đã ngân ngấn nước khi nhìn thấy cô gái nhỏ bé của mình lọt thõm giữa khu chợ đông đúc. Hình ảnh của cô bé tà áo dài thiết tha được thay bằng hình ảnh của cô bé đảm đang dưới chiếc áo bà ba xinh xắn.
Những khoảnh khắc ấy mãi mãi còn đọng sâu trong lòng anh, em à. Tình cảm anh dành cho em chưa một lần anh nói ra để rồi sau này trong những giấc mơ của mình anh vẫn thấy em với tà áo trắng tinh khôi đạp xe giữa rừng hoa điệp vàng.
Anh giữ mãi những hình ấy, giữ mãi những tình cảm đầu đời mà anh đã giành cho em như một phần cuộc đời anh đã dừng lại ở đó cùng em. Sẽ chẳng thể nào quay trở lại những ngày xưa cũ. Anh lần giở lại những kĩ niệm một thời cũng là để nhớ về em, mối tình đầu của anh dù anh chưa một lần nói anh yêu em
Sưu tầm