Cũng những
ngày mưa thế này, lần đầu tiên em biết yêu, lần đầu tiên em hiểu hạnh
phúc là được nhận từ ai đó lời yêu thương, lần đầu tiên em thích được
ngắm trời mưa, lần đầu tiên em thấy mình bé nhỏ, nhỏ hơn cả một vòng tay
âu yếm, cũng lần đầu tiên của những ngày mưa ấy, em thành đàn bà...
Thế là một mùa mưa nữa đang ào ạt đến bên em. Chỉ mình em...
Anh biết không! Ngày còn nhỏ em thích trời mưa lắm vì trời mưa em tha hồ
được đi lội nước đến khi đôi chân em nhăn nheo lại vì lạnh thì thôi.
Nhìn những nếp nhăn nheo em thấy thích thú đến lạ. Khi lớn hơn một chút,
em lại ghét trời mưa, ghét lắm anh ạ! Vì trời mà mưa thì mẹ sẽ không
bán được hàng và lại một ngày đội mưa cảm cúm!
Khi em trở thành thiếu nữ là lúc em gặp anh. Cũng những ngày mưa thế
này, lần đầu tiên em biết yêu, lần đầu tiên em hiểu hạnh phúc là được
nhận từ ai đó lời yêu thương, lần đầu tiên em thích được ngắm trời mưa,
lần đầu tiên em thấy mình bé nhỏ, nhỏ hơn cả một vòng tay âu yếm, cũng
lần đầu tiên của những ngày mưa ấy, em thành đàn bà...
Từ sau cái ngày đầu tiên ấy, em không vô tư để ngồi ngắm mưa nữa mà
trong sâu thẳm đôi mắt có thoáng chút buồn của "người đàn bà trẻ con".
Rồi thi thoảng em có bước trên con đường mưa một mình và chợt con tim
nhói đau vì hình dáng ai đó vẫn ngự trị trong em. Em khóc...
Có bao giờ anh tự hỏi giờ em đang sống thế nào không? Có bao giờ không
anh? Rồi đây anh sẽ chở che cho một người con gái khác. Hy vọng là anh
không đến bên cô ấy vào một ngày mưa... và hy vọng cô ấy không yêu trời
mưa!