Tôi đứng đâu trong cuộc đời này
Khi ngày nào dông bão cũng bủa vây
Ngày nào tiếng thở dài cũng trở về như những đám mây
Ngày nào trái tim cũng hỏi một câu hỏi
Bao giờ hết đắng cay?
Ừ thì không có món quà nào được gửi đến, cũng chẳng nhận được tấm thiệp với những lời chúc ngọt ngào, ướt át. Đi qua cửa hàng quà tặng nhìn thấy món đồ cực xinh, cực yêu cũng đắn đo mãi có nên mua hay không, mua rồi thì cũng chẳng biết tặng ai. Độc thân mà, Valentine hay ngày thường, có gì khác nhau?
Đã qua rồi cái thời buổi mà hội những người độc thân buồn bã, sầu thảm trong dịp lễ tình nhân, không còn cái kiểu cầu mưa, cầu mất điện, không còn cái kiểu nhìn người người lũ lượt mua hoa, mua quà mà tủi thân, mà tự ti khổ sở. Chúng ta độc thân, chúng ta cần gì lễ tình nhân? Và khi những đôi yêu nhau xúm xít hò hẹn, tặng quà, chúng ta vẫn có thể tận hưởng niềm vui riêng cơ mà?
Buồn một chút thôi, hoang hoải một chút thôi. Lễ tình nhân dành cho các cặp đôi yêu nhau, còn với những người độc thân như chúng ta, vẫn chỉ là một ngày bình thường như bao ngày bình thường khác, vậy thì tại sao phải buồn? Tại sao nhìn người khác vui vẻ mà mình lại thất vọng hay buồn bã? Vực lại tinh thần đi, coi lễ tình nhân như không khí vô hình mà lướt qua nó thật nhanh đi nào.
Cần gì phải ở nhà thui thủi, cắm đầu vào facebook để chỉ có theo dõi bạn bè up ảnh quà cáp lung linh và những buổi hẹn hò lãng mạn. Valentine dành cho các cặp tình nhân, thì có can hệ gì? Chúng ta vẫn có thể quẩy thả ga cùng hội bạn bè độc thân cơ mà, với hội yêu đương thì đây là ngày trọng đại, còn với hội FA thì chẳng có nghĩa lý gì. Không quan tâm thì sẽ không phải buồn, lại còn có một buổi quậy tưng bừng với lũ bạn nữa chứ!
So với một buổi Valentine mà cả hai cãi nhau rồi mặt nặng mày nhẹ, có phải là vui và ý nghĩa hơn rất nhiều lần không?
Mình độc thân, mình cần gì lễ tình nhân! Có nghĩa là không cần phải tỏ ra đáng thương, cũng chẳng cần khổ sở, bứt rứt vì bạn bè lũ lượt được người yêu đón rước đi hò hẹn. Chưa có tình yêu cũng hơi cô đơn thật đấy, nhưng có phải là sẽ cô đơn như thế này mãi đâu, rồi những lễ tình nhân tiếp theo, sẽ có người tặng chúng ta những món quà xinh xắn, một cái ôm dịu dàng và những câu thổ lộ dễ thương. Tại sao phải sốt sắng quá,
Lễ tình nhân thì sao? Những người độc thân cũng có giá trị của bản thân mình, có kế hoạch và cách tận hưởng cuộc đời dài rộng, và những năm tháng thanh xuân theo cách của riêng mình, có gì cứ phải là người đang yêu?
Dũng cảm bước vào cửa hàng quà tặng, mua một vài món đồ nếu thích, rồi sau đó gửi tặng đến những người thân và bạn bè đang ở bên cạnh mình lúc này, cũng là một cách để tự tận hưởng một lễ tình nhân. Hoặc đơn giản là tút tát bản thân thật xinh đẹp để ra đường, đi dạo phố, ngắm mình với bộ dạng thật long lanh trong cửa kính bóng loáng của một cửa hàng sang trọng, nhìn theo phố phường tấp nập người xe để rồi mỉm cười “Nếu chưa có ai yêu ta, thì ta tự yêu ta, không phải rất tốt hay sao?”.
Hà cớ gì biến lễ tình nhân thành ngày đau thương? Năm tháng dài rộng, tuổi xuân đâu mãi ở lại, có trăm nghìn cách để biến sự tẻ nhạt thành điều ngọt ngào, tại sao bạn không thử?
Độc thân, chẳng cần bận tâm đến lễ tình nhân! Nói thế thì đã sao nào? Chẳng qua là cứ tự ti đấy thôi!
ST
ST