Ở sở tôi làm có một hồ nước mà vào mùa này, những ngày yên gió, trời, lá và nước làm thành một bức tranh thật tĩnh lặng. Mặt hồ phẳng lặng in hình bầu trời xanh cùng mây và lá. Trưa nào tôi cũng ra nơi đây ngồi trên chiếc băng gỗ hoặc đi dạo chơi. Những ngày mát tôi đi dạo quanh hồ, bước lên những chiếc lá thu đủ sắc màu trên con đường nhỏ và nhớ đến bài hát ấy:
“Five hundred twenty-five thousand six hundred minutes. Five hundred twenty-five thousand journeys to plan. How do you measure the life of a woman or a man?... How about love? Measure your life in love... Remember a year in the life of friends”.
“Five hundred twenty-five thousand six hundred minutes. Five hundred twenty-five thousand journeys to plan. How do you measure the life of a woman or a man?... How about love? Measure your life in love... Remember a year in the life of friends”.
Hơn hai ngàn năm trăm năm trước có một người thật sự tin rằng tình thương là năng lượng của sự sống và hạnh phúc. Ngàn năm sau, có những Xuân, Hạ, Thu, Đông... rồi lại Xuân. Vòng xoay vẫn tiếp tục. Cuối mùa thu trời thường có những cơn mưa bất chợt, tôi thấy tình thương là mỗi hạt nuớc mưa rơi xuống làm tươi mát và đẹp thêm cuộc đời này. Trong một ngày mưa, chúng ta thường có dịp ngồi yên nhìn những hạt mưa bay bay bên khung cửa sổ cuộc đời và nghĩ lại quảng đường mình đã đi qua. Và làm sao ta đo lường được cuộc đời của mình bạn nhỉ? Tình thương, và chỉ có thể bằng tình thương, phải không bạn?
VẬY “Hãy đo lường cuộc đời mình bằng những tình thương”
Tôi nghĩ, những người có tình thương lớn có thể là những người đôi khi rất ngây thơ, khờ dại khi phải tiếp xúc với những bon chen, ganh tỵ của cuộc đời. Nhưng cuộc đời của họ sẽ mang lại niềm tin cho người khác, giúp cho cuộc sống chung quanh tươi đẹp hơn, bầu trời xanh hơn, dòng nước trong hơn, và con người lại gần nhau hơn. Họ không đo lường cuộc đời mình bằng những thăng trầm, mất còn, hơn thua, hay địa vị cao thấp trong cuộc sống, mà bằng những hạnh phúc họ san sẻ.
Tôi nghĩ, những người có tình thương lớn có thể là những người đôi khi rất ngây thơ, khờ dại khi phải tiếp xúc với những bon chen, ganh tỵ của cuộc đời. Nhưng cuộc đời của họ sẽ mang lại niềm tin cho người khác, giúp cho cuộc sống chung quanh tươi đẹp hơn, bầu trời xanh hơn, dòng nước trong hơn, và con người lại gần nhau hơn. Họ không đo lường cuộc đời mình bằng những thăng trầm, mất còn, hơn thua, hay địa vị cao thấp trong cuộc sống, mà bằng những hạnh phúc họ san sẻ.
Một tình thương rộng mở phải có một cái nhìn rất lớn và một hiểu biết thật sâu. Bài hát này tôi đã có dịp nghe đâu đó lâu rồi, đơn sơ, nhưng có những lời thật đẹp. Dường như thời gian và những biến đổi trong cuộc đời khiến mỗi lần tình cờ nghe lại, mình lại thấy thấm thía hơn. Hình như càng lớn tuổi, mình lại càng thấy nó hay hơn, sâu sắc hơn. Mà thật vậy, nếu không đo lường cuộc đời mình bằng tình thương thì ta còn biết là gì nữa…