Hà Nội ơi, bao mùa ta yêu người? Yêu cũng chỉ vì yêu thôi.
Có một Hà Nội tôi yêu vào mùa Xuân, Hà Nội hồng tươi cùng sắc thắm hoa đào. Có một Hà Nội của mùa Hạ, Hà Nội đỏng đảnh, giận hờn cùng những cơn mưa dễ đến dễ đi. Hà Nội một mùa Thu, Thu Hà Nội yên bình, e ấp, ngọt ngào và hoài cổ. Rồi Hà Nội có lá rơi, rồi Hà Nội vào mùa Đông, Hà Nội u sầu, cô đơn, lạnh giá.
Còn có một Hà Nội của mùa Kí Ức trong lặng lẽ, chơi vơi, trong bâng khuâng, da diết
Có một Hà Nội tôi yêu vào mùa Xuân, Hà Nội hồng tươi cùng sắc thắm hoa đào. Có một Hà Nội của mùa Hạ, Hà Nội đỏng đảnh, giận hờn cùng những cơn mưa dễ đến dễ đi. Hà Nội một mùa Thu, Thu Hà Nội yên bình, e ấp, ngọt ngào và hoài cổ. Rồi Hà Nội có lá rơi, rồi Hà Nội vào mùa Đông, Hà Nội u sầu, cô đơn, lạnh giá.
Còn có một Hà Nội của mùa Kí Ức trong lặng lẽ, chơi vơi, trong bâng khuâng, da diết