“Tôi không viết nhạc để sống, nhưng sống để viết nhạc. Nếu đời hay người đời chia sẻ được với tôi thì đó là một niềm vui”.
Đó là những lời của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, người nhạc sĩ tài hoa đích thực, dùng cả đời mình để viết nên những áng tình ca bất hủ. Cái tên Ngô Thụy Miên không còn xa lạ đối với người yêu nhạc, ông là cha đẻ của những bản tình ca như: Chiều nay không có em, Mùa thu cho em, Tình khúc tháng sáu, Em còn nhớ mùa xuân,… Xuyên suốt những năm tháng sáng tác và cống hiến, nhạc sĩ Ngô Thụy Miên mang trong mình một trái tim của người mộ nhạc, ông sống là để viết nhạc và chỉ viết về tình ca. Với ông đó là niềm đam mê, niềm vui với ước muốn “xιɴ được nhớ đến như một người viết tình ca không hơn không kém”.
Nhạc khúc “Tình khúc tháng sáu” là trong 12 bản tình khúc đầu tay viết về tình yêu và bạn bè được Ngô Thụy Miên xuất bản trong tập nhạc “Tình khúc Đông Quân” in roneo phát hành năm 1969 tại Sài Gòn. “Tình khúc tháng 6” được Ngô Thụy Miên phổ lại theo thơ “Tháng sáu trời mưa” của Nguyên Sa. Nhạc khúc là bức тʀᴀɴн tả cảnh mưa buồn về tình yêu, là những kỷ niệm về cơn mưa tháng sáu được giấu kín trong lòng.
"Tháng sáu nhạt mưa, mưa ướt mềm vai em
Trời mênh mang xõa kín bờ mi ngoan
Gót bước buồn lây trong gió chiều mưa bay
Hồn bâng khuâng nghe tiếng gọi đam mê"
Mưa tháng sáu ít dần, hạt mưa rơi trên vai em “mưa ướt mềm vai em”. Bóng dáng người con gái nhỏ hiện lên trong cảnh mưa, cơn mưa tháng sáu làm ướt đôi vai gầy nhỏ nhắn của em. Trong cảnh trời tháng sáu mênh mông, em ngước mắt nhìn mưa “xõa kín bờ mi ngoan”. Cơn mưa tháng sáu tuy không nặng hạt nhưng vẫn ướt vai em, khiến gót chân em “buồn lây trong gió chiều mưa bay”. Em bước những bước chân nặng trĩu nỗi lòng, chân bước đi mà “ нồn bâng khuâng nghe tiếng gọi đam mê”. Bước chân đi trong cơn mưa chiều buồn, vai ướt mềm vì hạt mưa, lòng mang nặng nỗi nhớ, bâng khuâng nghe tiếng người xưa còn vang lại. Những ký ức năm nào ta có nhau, vào chiều mưa xưa đó, anh thầm cầu mong mưa giăиg kín lối về để ta được bên nhau.
"Anh muốn cùng mây giăиg kín đường về
Gọi tên em, gọi tên em cho mát bờ môi ấy
Hãy nói bằng đôi môi, bằng tiếng rượu nồng
Mình yêu nhau, mình yêu nhau
Dù trời mưa bay, mưa bay…"
anh muốn cùng mây giăиg kín đường về” để mây kia chặng bước chân em, để mưa to giăиg kín lối về, và để cho anh có thể bên em. Anh “gọi tên em, gọi tên em cho mát bờ môi ấy”, đôi môi gọi tên em, tên người con gái anh thương yêu. Tong cảnh chiều mưa, ta bên nhau “hãy nói bằng đôi môi, bằng tiếng rượu nồng”, ta cùng uống chén rượu nồng sưởi ấm cơ thể trong mưa chiều lạnh giá. Chiều mưa ấy, mình nói yêu nhau, mặc cho mưa kia giăиg kín lối, ta bên nhau và trao nhau lời yêu.
"Tháng sáu nhạt mưa, anh muốn cùng mưa bay
Cùng mây trôi tan biến vào môi em
Khép kín lòng môi anh ước tình yêu tới
Và mưa bay tháng sáu đẹp không em?"
Tháng sáu mưa nhạt đi nhiều, hạt mưa rơi trên làn môi em nên “anh muốn cùng mưa bay, cùng mây trôi tan biến vào môi em”. Anh muốn mình được vào mây kia, được cùng mưa kia mà tan biến vào làn môi em, anh muốn được hôn lên môi em! Lời từ bay bỗng nhưng vẫn ướt át và ngập tràn tình tứ của chàng trai trẻ dành cho người anh yêu. Những ước muốn được gần gũi và hòa tan của anh như ngọn lửa nhỏ của tình yêu đang hâm nóng bức тʀᴀɴн mưa tháng sáu lạnh lẽo. Lời ước nguyện cho tình yêu được anh “khép kín lòng môi anh ước tình yêu tới”, anh ước cho đôi mình thành đôi, ước cho chúng ta được chung đường. Mưa tháng sáu đẹp không em, và chuyện tình chúng mình cũng sẽ đẹp như lời anh thầm ước.
"Anh muốn cùng em, yêu mãi nụ cười
Dựa vai nhau, dựa vai nhau
Như những ngày xưa ấy
Hãy nói mình yêu nhau bằng tiếng loài người
Trời thôi mưa, trời thôi mưa
Mình xa nhau, xa nhau"
Anh ước rằng anh mãi bên em, ước rằng em vẫn mãi nở nụ cười hạnh phúc trên môi. Anh ước rằng chúng mình “dựa vai nhau” như những ngày xưa ấy. Ước gì thời gian không trôi đi, ước gì mưa cứ mãi rơi như chiều ấy để ta mãi bên nhau. Vì “trời thôi mưa, mình xa nhau” rồi, cơn mưa giăиg kín lối khiến ở lại bên anh, nay cơn mưa đã thôi không còn rơi, hạt mưa thôi còn rơi thì em cũng rời xa anh. Anh ước gì, mưa kia rơi mãi, đôi ta sẽ chẳng chia lìa.
"Tháng sáu trời mưa, mưa ướt mềm môi em
Mình yêu nhau, xιɴ biết mình yêu nhau
Nước mắt thật cay, cay với tình yêu ấy
Và mưa bay, tháng sáu buồn không anh?"
Dù tháng sáu trời có nhạt mưa, dù mưa kia có làm ướt vai em, thì em hãy nhớ “mình yêu nhau, xιɴ biết mình yêu nhau”. Mưa kia rơi vào mắt, khiến mắt cay xòe vì nước mưa, khiến lòng của cay vì tình yêu ngày mưa “nước mắt thật cay, cay với tình yêu ấy”. “Và mưa bay, tháng sáu buồn không anh?”, câu hỏi như một lời thủ thỉ không biết đáp án như ngân dài và thênh thang trong cảnh mưa. Tháng sáu mưa bay, mưa đến cũng nhanh và đi cũng vội như tình mình, nên anh có buồn không?, buồn vì mưa bay và buồn vì tình mình dang dở. Tình yêu chúng ta bắt đầu trong cơn mưa, những đôi môi thơm rượu nồng trao nhau những chiếc hôn thương yêu để rồi mưa kia tan, thì mình của xa nhau. Anh ơi có buồn không, có hối tiếc không vì mưa kia sao tạnh mau, sao tình mình lại chia xa….
“Tình khúc tháng sáu” như một bức тʀᴀɴн mưa, cơn mưa nhạt tháng sáu mang tình yêu đến và cũng mang tình yêu đi. Cơn mưa tan thì tình cũng cách xa, lời ca như những tiếng lòng của trái tim tan vỡ, những kỷ niệm ấm nồng ngày mưa bên nhau nay chỉ là những nỗi đαυ khi nhớ lại. Tháng sáu nào cũng có mưa, mưa vẫn rơi nhưng tình mình đã không còn. “Tình khúc tháng sáu” kể lại câu chuyện ngày mưa rơi, đó là một chuyện tình đẹp và chan chứa lửa yêu thương, nhưng ngọn lửa của tình ấy lại không thể vĩnh cửu theo thời gian, mưa tan thì ngọn lửa cũng tắt đi và tình yêu cũng chia xa. Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên đã mượn lời ca để vẽ nên bức тʀᴀɴн mưa ấy, mượn những cung đàn nốt nhạc trầm lắng để tả tiếng mưa rơi, tả “tiếng” tình yêu tan vỡ, không có bi lụy sầu thương, không có đớn đαυ ray rứt nhưng Tình khúc tháng sáu vẫn mang lại cho người nghe những cung bậc của một chuyện tình bắt đầu đẹp nhưng lại mang cái kết buồn. Nỗi buồn ấy được Ngô Thụy miên vẽ lên một cách chân thật và như hòa tan trong cảnh mưa, để nỗi buồn tuy không nhiều nhưng vẫn “thoang thoảng” trong lòng người nghe, vẫn khiến những trái tim yêu nhạc rung động trước chuyện tình ngày mưa đó.