Giống như miền Nam chỉ có 2 mùa mưa nắng, người miền Bắc mà đặc biệt là người Hà Nội được thiên nhiên ban tặng cho cả 4 mùa xuân, hạ, thu, đông… Mùa xuân ở đâu cũng ấm áp, hè ở đâu cũng nóng bức và đông thì lạnh giá, nhưng duy chỉ có mùa thu là thực sự đặc biệt và có lẽ là mùa đẹp nhất ở Hà Nội trong năm.
Vũ Hoàng được may mắn sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, bạn bè bên này hỏi đến thăm Hà Nội mùa nào đẹp nhất, bao giờ câu trả lời cũng là mùa thu… Xa nhà đã đến chục năm, nhưng khi nhớ về Hà Nội thì dường như ký ức luôn là những khi Hà Nội vào thu, một chút gì lành lạnh, một chút gió heo may, sự yên bình không bụi bặm, còi xe của thời chưa mở cửa… Quý vị hẳn đã nghe nhiều ca khúc nói về mùi thơm hoa sữa khi độ thu về, đó là điều đặc biệt riêng có chỉ Hà Nội, nhưng thú thực khi bé được ba mẹ chở đi bằng xe đạp qua những con phố Nguyễn Du, Yết Kiêu, Trần Hưng Đạo…ngửi mùi hoa sữa thấy hắc và nồng lắm… mãi về sau khi lớn lên mới cảm nhận được hương thơm thoang thoảng trong gió xen lẫn với tiếng lá xào xạc mỗi đêm khuya… và giờ này thì mùi thơm đặc trưng ngọt ngào ấy của thu Hà Nội vẫn cứ da diết và không thể nào quên.
Có lẽ cũng bởi lãng mạn, đẹp và nên thơ mà mùa thu Hà Nội đã khơi nguồn cảm hứng cho biết bao thế hệ nhạc sĩ, những ca khúc viết về mùa thu Hà Nội thật nhiều, người nghe luôn bắt gặp những giai điệu nhẹ nhàng, trong sáng trong những câu chữ nao nao, đầy xúc cảm khi miêu tả trời thu: nắng vàng nhàn nhạt, mùi hương cốm nếp nồng, ngọc lan thoảng trong gió, hay đơn giản chỉ là sắc đỏ của những tán bàng đổi màu và của những hàng sấu già trút lá… những vẻ đẹp bình dị, lặng lẽ đã có tự bao đời nhưng khi đi xa mới thấy cồn cào, quyến luyến. Hà Nội là thế ấy! khi vào thu dường như vạn vật bỗng trầm hơn, dịu hơn, Hà Nội bỗng dưng mang trong mình một nỗi buồn không gọi thành tên, hương thu thoang thoảng len lỏi đến từng ngõ phố nhỏ…
Nếu quý vị có dịp đến Hà Nội vào giữa thu, của những ngày cuối tháng 10, đầu tháng 11 thì không thể không một lần dạo bước trên những con phố dài Phan Đinh Phùng, Trần Phú, Hoàng Diệu… bước trên những vỉa hè ngập lá vàng rơi, lặng ngắm những gánh hàng rong bước vội trong giờ tan tầm, những học trò áo trắng đạp xe tha thướt… Buổi tối lang thang hưởng chút gió lành lạnh trên những phố cổ Cầu Gỗ, Mã Mây… ăn chút quà đêm đặc trưng của người Hà Nội mà chỉ ở 36 phố cổ người ta mới thấy ngon nhất: cháo gà, quẩy nóng, ốc luộc, những món chè đủ loại... Thu Hà Nội đẹp không chỉ bởi những cảnh vật xung quanh mà còn bởi những kỷ niệm mang trong mình của những ai đã từng sống, từng thăm dù chỉ một lần sẽ không bao giờ phai nhạt.
Vâng, và lại một mùa thu nữa đã về, như ngàn xưa thu đến rồi đi, theo nhịp chảy thời gian, những tưởng mình già đi một chút nhưng chỉ cần một cơn gió se se, một chiếc lá vàng rơi cũng khiến lòng mình xuyến xao và nhận thấy phút giao mùa đang tới và ta vẫn chỉ là đứa trẻ trong ký ức năm xưa...
Biết là có nói mãi, ngợi ca mãi về mùa thu Hà Nội sẽ không bao giờ là đủ, chỉ xin được cùng quý vị để cảm xúc dâng trào, để đón nhận tiết trời đã đổi thay, xin được tâm hồn mình trùng lại, đón nhận giây phút giao mùa...